Thông điệp hôm nay (Thứ 7, 20/04/2024)

Radio số 20: Ngày không anh

Có thể tình yêu chỉ là một trò đánh đố của số phận. Khi yêu, có mấy ai nghĩ rằng một ngày nào đó những hạnh phúc ngọt ngào của ngày hôm nay sẽ trở thành một lớp bụi dầy của quá khứ. Cuộc đời mang tình yêu đến, thì cuộc đời cũng có quyền mang tình yêu đi mà chẳng cần phải báo trước. Ngần ấy năm yêu nhau, em chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày anh sẽ rời xa em. Nhưng hôm nay, em sống những ngày không anh, vì đó là sự thật. Vì em phải tự mình học cách đứng dậy từ sau những khó khăn khi anh không còn

Radio số 20: Ngày không anh
[Radio] Vì cuộc đời là những chuyến đi
:
3:30
bình luận
Radio AnhSaoKhuya: Có thể tình yêu chỉ là một trò đánh đố của số phận. Khi yêu, có mấy ai nghĩ rằng một ngày nào đó những hạnh phúc ngọt ngào của ngày hôm nay sẽ trở thành một lớp bụi dầy của quá khứ. Cuộc đời mang tình yêu đến, thì cuộc đời cũng có quyền mang tình yêu đi mà chẳng cần phải báo trước. Ngần ấy năm yêu nhau, em chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày anh sẽ rời xa em. Nhưng hôm nay, em sống những ngày không anh, vì đó là sự thật. Vì em phải tự mình học cách đứng dậy từ sau những khó khăn khi anh không còn anh bên mình. Ngày không anhEm mỉm cười nói với bản thân, thì ra mình đã trưởng thành hơn từ sau một lần vấp ngã. Em chấp nhận chính con người mới của mình, cứng rắn và vững vàng hơn phải không anh?

Ngày không anh,
 
Em dậy sớm hơn thường lệ bởi sẽ thôi không còn ai đón đưa. Em tự đi bằng chiếc xe của mình. Ánh sáng hắt vào qua khe cửa sổ, em ngỡ ngàng nhận ra, nó đã đánh thức mình thay vì tiếng chuông điện thoại mỗi sáng anh gọi. Em dành một phút nghĩ về anh, miệng em mỉm cười, nhưng khóe mắt lại lăn dài dòng lệ.

Ngày không anh,

Em đến chỗ  làm, nở một nụ cười thật tươi chào đồng nghiệp, họ khen em đầy sức sống. Phải rồi, em cần tươi tắn để không làm cho anh dằn vặt về một người con gái mình đã để lại phía sau lưng. Em cần làm thế để em thấy mình không yếu đuối, hay ít ra để em tự tin.
 
Ngày không anh,
 
Em về trễ hơn thường lệ, em muốn để giờ tan tầm qua đi, để những con đường thôi đông nghẹt dòng xe chạy. Phố xá lại thênh thang. Em đi chầm chậm trên con đường quen thuộc ấy, thèm một cái nắm tay. Ngày trước, anh vẫn đưa em đi dọc con đường này, hàng cây vẫn đứng nguyên như đinh ninh một sự chung thủy còn vẹn nguyên trong lòng em vậy. Cái nắm tay của anh xua tan giá lạnh, còn trái tim em rực lửa.
 
Ngày không anh,
 
Em cất những kỉ vật vào tận đáy hòm, cất hình ảnh anh vào sâu trong nỗi nhớ. Nỗi nhớ  không gầm gào, không dữ dội, nhưng đủ âm thầm để cào xé tâm hồn em. Nhưng chỉ mình em biết. Đôi lúc nhớ anh, em cười vu vơ vì không thể khóc. Ai đó bắt gặp tưởng em đang yêu. Không phải em đang yêu mà là mãi yêu anh ạ.
 
Ngày không anh, Ngày không anh
 
Em hát vu vơ “em đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ”. Ảo vọng về mái ấm gia đình có anh, có em và có những bé thơ giờ vĩnh viễn là giấc mơ. Em để điện thoại chế độ yên lặng, vì em biết chẳng có tin nhắn nào chúc em ngủ ngon, chúc em ăn ngon miệng, chúc em một ngày mới tốt lành.

Ngày không anh,
 
Em đã tưởng nếu có ngày đó, em sẽ chết, nhưng ngày đó đến em vẫn sống, vẫn phải sống và sống tốt. Dù cái tốt đó phải hiểu theo một nghĩa tích cực tuyệt đối. Hãy yên tâm anh nhé, ngày không anh em vẫn là em, của ngày xưa và của ngày hôm nay.

 
 ------------------------------------------------------------------------------------------------
Mọi yêu cầu , chia sẻ xin gửi về [email protected] hoặc gửi trực tiếp tại diễn đàn AnhSaoKhuya.Net http://anhsaokhuya.net/diendan

Back to Top