Ngoài trời gió thổi vù vù, em lặng yên trong căn phòng của mình cùng tách cà phê nóng. Hai bàn tay cứ xoa vào vào nhau để tìm chút ấm áp cho riêng mình. Mùa Đông trong Nam không lạnh nhiều như ngoài Bắc, anh cũng chẳng phải xa em vạn dặm như thế kia, nhưng hình như trái tim em không phân biệt được đâu là Nam, đâu là Bắc, đâu là khoảng cách rõ ràng giữa chúng ta, thế nên cứ lạnh, lạnh thật nhiều, anh à…. Em không dấu được nỗi cô đơn của riêng mình, mỗi khi một mình em lại có thói quen cố hình du
Radio số 28 : Đông về trên tháng 12
