Gió đến bên người, vào một buổi chiều thu Gió hồn nhiên, ngây thơ và trong sáng Gió không kiêu xa, nhưng nhẹ nhàng, sâu lắng Gió để nụ cười, lăn mãi trên môi Người đứng lặng yên, nghe gió hát thành lời Người để lòng mình, trải theo cơn gió Phút bình yên, trái tim người lặng lẽ Khẽ mở lòng, để gió nhẹ thổi qua Giữ lại nhé, chỉ là một chút thôi Như nụ cười, còn vương sau giấc mộng Giữ lại nhé, chút niềm tin lắng đọng Chút yêu thương, xin đừng nói thành lời
08/07
2011
Bình yên nhé gió ơi
Gió đến bên người, vào một buổi chiều thu
Gió hồn nhiên, ngây thơ và trong sáng
Gió không kiêu xa, nhưng nhẹ nhàng, sâu lắng
Gió để nụ cười, lăn mãi trên môi
Người đứng lặng yên, nghe gió hát thành lời
Người để lòng mình, trải theo cơn gió
Phút bình yên, trái tim người lặng lẽ
Khẽ mở lòng, để gió nhẹ thổi qua
Giữ lại nhé, chỉ là một chút thôi
Như nụ cười, còn vương sau giấc mộng
Giữ lại nhé, chút niềm tin lắng đọng
Chút yêu thương, xin đừng nói thành lời
Gió ở đấy, mà sao quá xa
Chẳng thể đưa tay, nhẹ nhàng ôm gió
Người ở đấy, mà sao chẳng thể
Để lúc gió buồn, xin tựa một bờ vai
Tự dăn lòng, đừng cố bước thêm
Để yêu thương, không vội vàng tan vỡ
Tự dặn lòng mình, đến bên nhau . . . là ko thể
Xin hãy cứ là, tình ảo của nhau thôi.
Gió vẫn vậy, vẫn cứ vô tư
Chỉ tại người, lời hứa . . . không làm được
Người đã yêu, một tình yêu chân thật
Yêu gió mất rồi, gió có biết không
Người biết rằng, rồi gió cũng vụt tan
Và tình yêu, sẽ chỉ làm đau khổ
Người đã bao đêm, âm thầm, trăn trở
Chẳng thể bên nhau, thì thôi . . . hãy xa lìa
Gió ơi !
Xin hãy cứ bình yên gió nhé
Ngay cả khi người, chẳng thể cạnh bên
Xin hãy cứ là một cơn gió nhỏ
Mang yêu thương, và rất dịu hiền.