Từ khi mỗi đứa một nơi Tương tư giấu vội, thơ rơi đượm buồn Đứng nhìn ký ức nhiều hơn Tự thương cái thửa giận hờn vu vơ Ước giờ này trong giấc mơ Có em gục mái đầu hờ vào anh Rượu nồng cạn với đêm thanh Để quên đi mộng chẳng thành trong nhau Thời gian tóc sợi đổi màu Bàn tay xưa đã vò nhàu khói sương Em đi về cuối con đường Mình anh đứng giữa vấn vương một đời!
Tương tư
