Đứa bé đen nhẻm, từng bước khó nhọc còm cỏi vì cõng trên vai bao đồng nát đã đầy, đôi chân trần lạo xạo trên mặt đường nhựa… Đôi mắt nó chợt bừng sáng! Một tờ giấy bạc vật vờ trên mặt đường, cách đó chừng 5m. Nó co chân chạy K…í…..t….. Rầ…m….! 3 chiếc xe đòng loạt thắng gấp - ngay khi thằng bé vừa kịp chạm ngón tay đầu tiên vào tờ giấy bạc
09/04
2012
Sáng đầu mùa, trời trong xanh đến lạ. Con đường nhỏ nằm khuất sau lưng khu phố, nếp mình sau những náo nhiệt của thủ đô…
Chiếc xe hơi sang trọng màu tím đẹp và lạ mắt, chủ nhân có lẽ là một doanh nhân thành đạt đã ngoài U50. Vèo một cái, con chuột lọt vào giữa gầm xe.
Người phụ nữ trạc tuổi trung niên, cặp kính đen sành điệu che hết nửa khuôn mặt vẫn còn rạng ngời nét thanh xuân. Xém chút nữa thôi, nhưng chiếc xe tay ga đã kịp thắng lại và rồi ào qua thật nhanh. Con chuột nằm chõng chơ.
Cô gái trẻ nổi bật trong chiếc đầm sặc sỡ, đôi guốc cao làm tôn lên vẻ kiêu sa và lộng lẫy, một chút giật mình và hốt hoảng trước cái xác đen ngòm, cô đã kịp tránh qua bên ven đường
Một chàng trai độ ngoài 20, lịch lãm trong bộ áo pull và chiếc jean màu thẫm, bẻ tay lái lách qua một cách sành điệu, con chuột không thể là chướng ngại vật đối với chàng
Đứa bé đen nhẻm, từng bước khó nhọc còm cỏi vì cõng trên vai bao đồng nát đã đầy, đôi chân trần lạo xạo trên mặt đường nhựa… Đôi mắt nó chợt bừng sáng, cách nó chừng 5m, ngay bên cạnh con chuột chết là một tờ giấy bạc sáng lấp lánh màu xanh nước biển. Nó co chân chạy...
K…í…..t…..
Rầ…m….!
3 chiếc xe đồng loạt thắng gấp - ngay khi thằng bé vừa kịp chạm ngón tay đầu tiên vào tờ giấy bạc
- Này nhóc, tao nhìn thấy nó trước, nó là của tao – Chất giọng đanh thép của chàng trai trong bộ pull.
- Này cậu, cậu thấy rõ là tôi dừng xe trước cậu chứ - Người phụ nữ đeo kính đen (lúc này đã gỡ cặp kính xuống) ném ánh mắt sắc lẹm lên tờ Năm Trăm Ngàn trên tay thằng bé đồng nát
- Bực thật, chỉ tại đôi giày cao gót, không thì mình đã tóm gọn nó rồi! Cô gái xinh đẹp nhăn nhó.
Thằng bé ngơ ngác nhìn 3 con người hào nhoáng đến từ một thế giới hoàn toàn khác lạ với cuộc sống của nó.
Người đàn ông trung niên mở cửa ô tô, điềm đạm bước xuống.
- Tôi vừa đẩy kính xe để gạt tàn thuốc và vô ý làm rơi nó. Các bạn có thể kiểm chứng số seri trên đồng tiền nếu muốn.
Ông ta mở ví, lôi ra một xập rất dày, toàn những tờ tiền giống hệt và cùng một seri với đồng Năm Trăm Ngàn trên tay thằng bé
- Cháu bé, cháu đã nhặt được nó trước tiên, nó là của cháu
Thằng bé rụt tay khỏi tờ tiền, chỉ vào bao đồng nát trên lưng. “Cháu: không làm nghề nhặt tiền... bác ạ!”
Nó vác bao đồng nát lên, nhẹ hẫn. Gập người nhặt nốt vỏ lon coca bên lề đường. Lầm lũi bước…
4 con người hào nhoáng, ...sượng… Vèo…
Nắng lên, trời vẫn trong xanh không một gợn mây. Dòng người đông đúc không mấy khó khăn để nhìn thấy con chuột to tướng đã bốc mùi giữa đường. Nhưng, không một ai dừng lại nữa.
Xác con chuột đen ngòm (ai đó đã vứt ra đường đêm qua?) vẫn chõng chơ dưới nắng… như một vật chứng cần phải tồn tại cho dòng chảy của cuộc đời...