Anh nghĩ đã yêu em ngay từ lần đầu tiên, khi nghe giọng nói trong trẻo và tiếng cười của em, dáng hình và ánh mắt đen quầng nhìn anh một cách dò xét và rồi bất ngờ khi em tặng anh một món quà và một lá thư. Lúc anh nhận là lúc anh cảm thấy như là mình đã thuộc về nhau từ kiếp trước. Rồi lại thấy yêu em vì hoàn cảnh hai đứa như nhau, nhất là sự chân thành nơi em và còn rất nhiều thứ nữa. Cho đến khi anh không biết được rằng anh yêu em vì điều gì nữa, anh không có câu trả lời xác đáng nhất mỗi
Anh chọn con đường lặng lẽ bên em
