Em đã trộm nghĩ, có lẽ em không thể nắm giữ yêu thương này? Em đã trộm nghĩ liệu có khi nào buông tay là giải thoát? Rồi em nhận ra... Khi anh vòng tay ôm lấy em, mọi hờn dỗi dường như tan biến. Khi anh nhìn em âu yếm, em bỏ hết những thú vui trẻ con, không còn nũng nịu "quấy" anh nữa. Khi anh thì thầm bên tai em, “Anh yêu Em” và đặt nụ hôn đầy tin tưởng lên trán, em như đang say sưa trong giấc mơ cổ tích.
02/07
2012
Có những lúc em tưởng như yêu thương đã tuột khỏi tay...
Là những lúc mình cãi vã. Em ngang bướng, trẻ con quyết giành phần thắng về phía mình. Anh nhún nhường rồi làm vẻ mặt lạnh tanh, giận dữ.
Là những lúc em ngúng nguẩy giận dỗi, chẳng thèm cho anh có cơ hội làm lành. Cứ tưởng anh sẽ ra sức vỗ về, dỗ dành nhưng khi quay lưng lại đã thấy bóng anh xa tít.
Là những lúc em ném chiếc điện thoại vào xó xỉnh, khóc tu tu như một đứa trẻ. Vâng! Anh vô tâm lắm. Em đã nghĩ em không cần anh nữa.
Là những lúc anh tìm niềm vui bên những người bạn. Em mải miết gọi điện, nhắn tin mà chẳng thấy anh phản hồi. Mải vui là anh hững hờ lắm đấy!
Là những lúc bận rộn kéo anh vào guồng quay không thể dừng. Anh vùi mình trong bài vở, chăm chỉ cho những lịch học. Chỉ có em thấp thỏm chờ mong.
Là những lúc em lang thang cùng hội bạn như những đứa độc thân, tự ném mình vào bận rộn để không phải nghĩ ngợi nhiều quá. Em tự hào khi mình có thể xoay sở được một mình, cười hả hê vì giờ này em đang rất vui khi “thoát khỏi” anh.
Là những lúc bất chợt em thấy ngột thở trong tình yêu của chúng mình. Em thấy mệt mỏi và chông chênh quá.
Em đã trộm nghĩ, có lẽ em không thể nắm giữ yêu thương này? Em đã trộm nghĩ liệu có khi nào buông tay là giải thoát?
Rồi em nhận ra...
Khi anh vòng tay ôm lấy em, mọi hờn dỗi dường như tan biến.
Khi anh nhìn em âu yếm, em bỏ hết những thú vui trẻ con, không còn nũng nịu "quấy" anh nữa.
Khi anh thì thầm bên tai em, “Anh yêu Em” và đặt nụ hôn đầy tin tưởng lên trán, em như đang say sưa trong giấc mơ cổ tích.
Khi em trở về nhà sau một ngày dài náo nhiệt, chợt thấy xung quanh la liệt kỉ niệm: Bức ảnh hai đứa cười toe trang trọng đặt trên bàn, những chỗ anh đã ngồi, những món quà anh tặng và những dòng chữ nguệch ngoạc yêu đương em viết vội lên giấy; em chợt thấy nhớ thật là nhớ. Một ngày vắng anh sao buồn tênh!
Và như thế, yêu thương còn đầy lắm, anh yêu. Cho dù những sóng gió có tìm cách chia rẽ chúng mình. Sao phải buông tay để rồi khi bước trên những con đường thênh thang gió, chỉ có cô đơn đi cùng em. Em sẽ ngốc nghếch biết bao nhiêu khi đánh mất người em yêu thương.
Sẽ chẳng bao giờ buông tay, sẽ chẳng bao giờ rời xa khi tình yêu đang còn.
Anh nhớ nhé, hãy tìm em trong những kỉ niệm, anh sẽ thấy yêu thương lại căng tràn nơi trái tim...♥
Sưu tầm: motngoc
Là những lúc mình cãi vã. Em ngang bướng, trẻ con quyết giành phần thắng về phía mình. Anh nhún nhường rồi làm vẻ mặt lạnh tanh, giận dữ.
Là những lúc em ngúng nguẩy giận dỗi, chẳng thèm cho anh có cơ hội làm lành. Cứ tưởng anh sẽ ra sức vỗ về, dỗ dành nhưng khi quay lưng lại đã thấy bóng anh xa tít.
Là những lúc em ném chiếc điện thoại vào xó xỉnh, khóc tu tu như một đứa trẻ. Vâng! Anh vô tâm lắm. Em đã nghĩ em không cần anh nữa.
Là những lúc anh tìm niềm vui bên những người bạn. Em mải miết gọi điện, nhắn tin mà chẳng thấy anh phản hồi. Mải vui là anh hững hờ lắm đấy!
Là những lúc bận rộn kéo anh vào guồng quay không thể dừng. Anh vùi mình trong bài vở, chăm chỉ cho những lịch học. Chỉ có em thấp thỏm chờ mong.
Là những lúc em lang thang cùng hội bạn như những đứa độc thân, tự ném mình vào bận rộn để không phải nghĩ ngợi nhiều quá. Em tự hào khi mình có thể xoay sở được một mình, cười hả hê vì giờ này em đang rất vui khi “thoát khỏi” anh.
Là những lúc bất chợt em thấy ngột thở trong tình yêu của chúng mình. Em thấy mệt mỏi và chông chênh quá.
Em đã trộm nghĩ, có lẽ em không thể nắm giữ yêu thương này? Em đã trộm nghĩ liệu có khi nào buông tay là giải thoát?
Rồi em nhận ra...
Khi anh vòng tay ôm lấy em, mọi hờn dỗi dường như tan biến.
Khi anh nhìn em âu yếm, em bỏ hết những thú vui trẻ con, không còn nũng nịu "quấy" anh nữa.
Khi anh thì thầm bên tai em, “Anh yêu Em” và đặt nụ hôn đầy tin tưởng lên trán, em như đang say sưa trong giấc mơ cổ tích.
Khi em trở về nhà sau một ngày dài náo nhiệt, chợt thấy xung quanh la liệt kỉ niệm: Bức ảnh hai đứa cười toe trang trọng đặt trên bàn, những chỗ anh đã ngồi, những món quà anh tặng và những dòng chữ nguệch ngoạc yêu đương em viết vội lên giấy; em chợt thấy nhớ thật là nhớ. Một ngày vắng anh sao buồn tênh!
Và như thế, yêu thương còn đầy lắm, anh yêu. Cho dù những sóng gió có tìm cách chia rẽ chúng mình. Sao phải buông tay để rồi khi bước trên những con đường thênh thang gió, chỉ có cô đơn đi cùng em. Em sẽ ngốc nghếch biết bao nhiêu khi đánh mất người em yêu thương.
Sẽ chẳng bao giờ buông tay, sẽ chẳng bao giờ rời xa khi tình yêu đang còn.
Anh nhớ nhé, hãy tìm em trong những kỉ niệm, anh sẽ thấy yêu thương lại căng tràn nơi trái tim...♥
Sưu tầm: motngoc