Xé thời áo trắng tan hoang Mà không tìm được tán bàng kia ơi! Không cành hoa nhớ rơi rơi Không phân chia được nửa lời cho nhau. Xé thời áo trắng mà đau Trang thơ vo nát...sót mầu viết quen. Cặp da trang sách mà xem Phương trình...ẩn số ! là em...hay mình. Xé thời áo trắng học sinh Tiếng ve theo một bóng hình...vỡ tan . Cái thời xưa cứ ăn gian Trốn ta ngủ dưới gốc bàng để mơ. Xé ra chắp lại...bao giờ Buồn vui năm tháng hững hờ lãng quên. Xé thời áo trắng hồn nhiên Ngẩn ngơ dư
05/09
2011
Xé thời áo trắng tan hoang
Mà không tìm được tán bàng kia ơi!
Không cành hoa nhớ rơi rơi
Không phân chia được nửa lời cho nhau.
Xé thời áo trắng mà đau
Trang thơ vo nát...sót mầu viết quen.
Cặp da trang sách mà xem
Phương trình...ẩn số ! là em...hay mình.
Xé thời áo trắng học sinh
Tiếng ve theo một bóng hình...vỡ tan .
Cái thời xưa cứ ăn gian
Trốn ta ngủ dưới gốc bàng để mơ.
Xé ra chắp lại...bao giờ
Buồn vui năm tháng hững hờ lãng quên.
Xé thời áo trắng hồn nhiên
Ngẩn ngơ dưới gốc thần tiên một mình.
Xé thời áo trắng lặng thinh
Ta xin một thủa yên bình...thôi ai...
Gỡ một giọt nắng mai
Vẽ trong dòng lưu bút
Trên những chặng đường dài
Mà nghe lòng heo hút.
Thôi thời gian về đi...
Đừng theo ta nữa làm chi
Kẻo thời áo trắng ướt mi...khóc thầm.
Trích từ: http://anhsaokhuya.net/diendan/showthread.php?t=10268&page=13