Gỡ một mùa hè trên dòng lưu bút Để xem có giống bây giờ... Tan trường thủa nào là chuỗi đơn sơ Áo trắng theo nhau xếp thành mây trắng Xe lăn nghiêng...nghiêng mình theo vạt nắng. Bài thơ anh mới được nửa chừng! Thế mà đủ để rưng rưng Mắt trong veo ngỡ chừng muốn khóc. Tiếng trống nhọc nhằn giờ tan buổi học Nhốn nháo nụ cười chùm hoa giấu trên tay...
Hè ơi
