Chậm giờ không kịp chia tay Lặng nhìn mây trắng bay bay mà buồn Trông tầu khất bóng hoàng hôn Mặc ta ở lại tâm hồn rưng rưng Cuộc vui khép lại giữa chừng Con tầu hạnh phúc xin đừng bay xa Giờ đây danh lợi phồn hoa Người đi một bước khóc oà trên mi Chậm giờ không kịp chia ly Nhìn sân ga vắng ước gì ai ơi?
28/06
2011
Chậm Giờ
Chậm giờ không kịp chia tay
Lặng nhìn mây trắng bay bay mà buồn
Trông tầu khất bóng hoàng hôn
Mặc ta ở lại tâm hồn rưng rưng
Cuộc vui khép lại giữa chừng
Con tầu hạnh phúc xin đừng bay xa
Giờ đây danh lợi phồn hoa
Người đi một bước khóc oà trên mi
Chậm giờ không kịp chia ly
Nhìn sân ga vắng ước gì ai ơi?
Người đi không nói nửa lời
Bâng khuâng như thể cuộc đời chia đôi
Người đi mang nửa hồn tôi
Nửa kia khờ dại một thời bơ vơ
Người ôm giấc mộng xa mờ
Sân ga hiu quạnh thẫn thờ quạnh hiu
11/8/2002.
------------------------------
Lục Bát Tháng Sáu
Chiều rơi kỷ niệm vơi đầy
Hình như tháng sáu về đây...lúc nào.
Trời xanh - nhung lụa trên cao
Mây bay - xuống phố đi vào...tim anh
* * *
Hình như em đã quên anh!
Quên con ve hát...trên cành...bơ vơ.
Em qua tháng sáu hững hờ
Còn anh trên phố đứng chờ mùa sang.
Hình như tháng sáu hiền ngoan
Và chùm hoa phượng rơi ngàn nhớ thương.
Anh là gió - em là sương
Hỏi cho tháng sáu...nối đường hai ta.
Thế mà tháng sáu đi qua
Thế mà câu hát vẫn là...xa em.
Mùa ơi! tháng sáu qua thềm
Mùa ơi! ta đã êm đềm...xa nhau...
ĐK 08/06/08
-----------------------------------
Em Có Biết
Anh không giữ nổi cơn mưa
Nhưng cố giữ đôi dòng nước mắt
Người thì xa...có khi nào thấy mặt
Lượm nhặt vần thơ...
Đơn sơ đến chạnh lòng.
Bước đường xa em có biết không?
Anh đang cố giữ...cái nhìn mong đợi.
Người thì xa...trời cũng cao vời vợi
Đêm thẳm sâu...giấc mộng lặng sầu
Lời thơ xưa mãi phiêu bạt nơi đâu?
Sao không đi theo một thời em...con gái?
Và hôm nay lại một lần mê mải
Anh đi tìm lời thơ cuối chân mây.
Thôi lỡ rồi...đôi mắt cay cay
Đôi dòng bay bay...
Hai bàn tay...làm sao anh giữ nổi.
Một cơn mưa...một vần thơ viết vội.
Bong bóng vỡ rồi...con ai đứng chơi vơi.
ĐK 01/06
---------------------------------------
Viết Tặng Mùa Đông
Em biết không mùa đông năm nay
Chỉ có anh và hàng cây đứng khóc
Mùa hanh hao gió đưa về khô khốc
Cái rét đầu...mà buốt giá đêm thâu
Cái rét đầu mùa...
Anh tặng em những giọt mưa ngâu.
Giấu trên tóc bay cái chiều lộng gió
Mùa thu đi qua anh ngồi bỡ ngỡ
Hỏi lá vàng còn có nhớ em không?
Anh đã đi qua...qua những mùa đông
Nhưng không có giá băng nào như thế
Tuổi thanh xuân đi tìm trong đơn lẻ
Mà cứ mù khơi...thăm thẳm đến bao giờ?
Mùa đông hôm nay chỉ có những lời thơ
Tìm tóc rối bay...
Cuối ngày chiều lộng gió
Và mưa ngâu...anh tiếc thời dang dở
Ơi mùa đông cứ lạnh mãi trong anh
đk
----------------------------------------
Con Đò Và Dòng Sông
Bên kia sông con đò buồn lặng lẽ
Lục bình trôi...dòng nước cũng buông trôi
Về nơi xa xôi
Người ơi nhớ còn tôi
Vấn vương thương...hương đồng gió nội
Cánh cò mỏng manh cuối trời bay vội
Để lại sau lưng...
Hoàng hôn tím say lòng
Em ơi buồn không?
Lục bình vẫn trôi về nơi xa ấy
Con đò ra đi...dòng sông không tìm thấy
Nơi xứ nào lạ quá...
Phải không em?
Biết đến bao giờ đồng lúa xanh thêm
Cánh cò bay đi xa còn nhớ đường quay lại.
Biết sông kia vẫn trôi đi mãi mãi
Bởi nhớ đò
Sông khóc mãi trăm năm
đk
----------------------------------------------
Chuyện Mưa...
Tôi kể người nghe chuyện xưa rất xưa
Có một chiều mưa...đong đưa mà ướt át
Có hai người nắm tay
Trú mưa...dưới hiên nhà ai thơm ngát
Hoa sữa hương nồng như mái tóc ai thơm...
Ngàn vạn giọt rơi mỗi lúc nhanh hơn
Như hơi thở cứ dập dồn tim trẻ
Phố vắng tanh
Mái hiên chiều cô lẻ
Hai bàn tay nắm lấy trọn nỗi niềm.
Đôi mắt nhìn...về phía bình yên
Ở nơi đó có hai người gặp gỡ
Chức Nữ - Ngưu Lang...tủi mừng trong nức nở
Thành cơn mưa
Hai bóng trú hiên nhà...
Câu chuyện dường như đã xa
Đến bây giờ...vẫn còn trong ký ức
Hương mùa thu thơm phức
Và cơn mưa lạnh xé lòng
Mái hiên xưa nhớ không
Có đôi tình nhân đứng trú...
Đôi mắt còn nhìn chăm chú
Xa xăm...không biết trông gì?
Và có người đã cất bước ra đi
Chỉ còn mình ai...với mùa dài thăm thẳm
Gửi đến phương xa một nỗi buồn xa vắng
Chuyện tình xưa...đã lẳng lặng cúi đầu...
đk
------------------------------------
Nhỏ !!!
Nhỏ bỏ lại một đường xa đầy nắng
Một hàng cây chết lặng ven đường
Một hoàng hôn không kịp tím nhớ thương
Một con phố - và riêng anh đứng đó
Nhỏ đã đi xa lối xưa đầy gió
Chẳng thổi về đâu mà quanh quẩn ưu tư
Từ nhỏ đi ngơ ngác đến bay giờ
Đôi khi giật mình thảng thốt
Nhỏ nè!
Nếu ngày mai - ngày mốt
Có quay về nhớ dỗ lại hàng cây
Đường xa và...con phố còn đây
Anh bé nhỏ dưới lòng đường đứng đón.
Nắng sẽ dịu đi mền bàn tay năm ngón
Gió lại thổi về - nhưng dịu mát hơn xưa
Gặp anh rồi - đừng khóc nữa nghe chưa!!!
đk
------------------------------------
Mùa Thu Quê Anh
Em nhớ nhìn về mùa thu quê anh
Hương cốm đồng xanh...ngọt lành anh gói.
Gió se lòng bay hoài không mỏi
Quê vào mùa thèm tia nắng hong phơi...
Thóc vàng sân mẹ đứng mỉm cười
Giọt mồ hôi rơi
Chứa đầy bao nước mắt
Anh nhìn trời xanh trong vắt
Cánh cò khuất nẻo chân mây...
Em nhớ nhìn về mùa thu anh hôm nay
Đồng vẫn xanh...trời vẫn xanh xanh thế
Chỉ còn cánh cò cô lẻ
Khuất dần cuối nẻo trời xa
Ầu ơ! gió mùa thu...ru giấc ngủ đậm đà
Anh mơ cánh cò lặn lội
Chiều cứ trôi đi...như hương đồng gió nội
Chỉ gió bấc về trong giấc ngủ đêm đen...
đk
---------------------------------------
Mùa Mưa Đi Qua
Có phải mùa mưa đi qua
Ngõ xưa thấy buồn...cô lẻ
Xạc xào gió thu...
Cũng thấy mình vắng vẻ.
Quẩn quanh hoài nơi anh...
Có phải mùa mưa...đi qua nhanh
Anh thấy lá vàng rơi đầy bên nỗi nhớ
Hàng cây giật mình than thở
Vì em cũng đã xa rồi...
Có phải mùa mưa thấy góc phố lẻ loi
Đổ xuống tay anh...
Trái tim bật khóc
Anh nhìn em...còn mưa về trên tóc
Chẳng nói được gì...phút chốc hóa ngu ngơ...
Thế là mùa mưa...anh viết câu thơ
Thả những phút giây bồng bềnh trong gió
Thả trên tóc em bé nhỏ...
Mùa mưa đã qua thật rồi...
đk
----------------------------------------------------
Ngủ Chưa Em ?
Ngủ chưa em ?
Ngoài kia mùa thu đến
Anh ngắt vì sao ước hẹn
Thả vào giấc mơ
Vầng trăng thanh kéo mây đắp hững hờ
Nên ánh sáng trong đêm...
Là ánh sao anh ngắt
Bầu trời thu...đêm gió buồn se sắt
Bắt đầu cất tiếng ca
Giọng anh buồn trầm lắng phía xa xa...
Em có nghe lời trái tim đang hát...
Bầu trời cao dẫu là bát ngát
Cũng chỉ như anh yêu hoa sữa thơm nồng.
Xin thời gian đừng đưa đến mênh mông
Xa rộng thế bàn tay không với nổi
Mùa thu kia cũng sẽ đi rất vội
Và mùa đông sẽ đến bên mình
Ngủ chưa em ?
Và màn đêm sẽ kể mãi chuyện tình
Với muôn ngàn vì sao tinh tú
Anh sẽ tìm câu ca xưa cũ
Rất nồng nàn...ru em ngủ...mùa thu...
đk
------------------------------------------
Về Ký Ức
Anh đi sách vở theo cùng
Này là phấn bảng về chung...nỗi buồn.
Tìm cơn mưa ướt cánh chuồn
Tìm trang lưu bút gửi luôn theo người.
Anh về đây tuổi đôi mươi
Với mùa hoa thắm những lời ve ca.
Nén làm sao những xót xa
Khi mầu rêu đã xóa nhòa...tháng năm...
Chỉ nhìn theo những xa xăm
Và bên cửa lớp dấu chân thủa nào...
Ngày chia tay...đổ mưa rào
Chợt nghe cay mắt...lao xao gió lùa
Tìm đâu áo trắng đơn sơ
Cuối giờ...tan lớp hững hờ...gió bay...
Anh về hơi ấm hôm nay
Thương cơn mưa khóc giữa ngày chia ly...
Xin bình yên những mùa thi
Để anh yêu mãi những gì...đã qua.
Đk
----------------------------------------
Quê Xưa!!!
Em có về nơi quê nghèo xưa
Con đò trôi bên bóng hàng dừa
Xạc xào gió lộng sông heo hút
Anh lớn cùng năm tháng nắng mưa.
Em có về thăm quê nghèo xưa
Trái xoài ,trái ổi vẫn đung đưa
Lắt lẻo lối về bên xóm nhỏ
Gà gáy chạnh lòng giữa nắng trưa.
Em có về không...có về không?
Nơi đồng xa lúa...vẫn mênh mông
Mẹ vẫn hát ru chiều đông ấy
Giấc ngủ trong nôi vẫn ấm nồng...
ĐK
-------------------------------------
Tia Nắng Ngủ Quên
Tia nắng ngủ quên
Bên bàn ghế cũ
Một thời bụi phủ
Ký ức lem nhem
Và em...với em
Cơn mưa còn ướt
Sân rêu xanh mướt
Kỷ niệm đầy vơi
Tình yêu đánh rơi
Vào trang giấy trắng
Nếp nhăn phẳng lặng
Hằn dấu tháng ngày
Rơi về bàn tay
Tiếng ve vỡ vụn
hành lang heo hút
Chợt xa...chợt xa
Vậy là đã qua
cái thời áo trắng
Anh tìm tia nắng
Ngủ quên hôm nào !!!
đk
---------------------------------
Thủa Xưa
Hỏi cái tôi thủa học trò
Mùa thu còn có chuyến đò qua sông?
Giữa ngày mùa chuyển sang đông
Hanh khô góc phố phía dòng trời xa...
Biết rằng đã quá phôi pha
Còn tôi hay vẫn mãi là lãng quên.
Lá vàng...rụng giữa bến duyên
Trong veo giữa khoảng trời nghiêng bóng hình.
Học trò ơi ! thủa chúng mình
Như trang giấy trắng trinh nguyên một thời.
Bây giờ trôi mãi về khơi
Không còn bến lở bến bồi...thương nhau.
Cái tôi xưa đã về đâu?
Góc phố quen...nay vẫn mầu rêu phong.
Học trò ơi có biết không
Tìm cho tôi nhé! nỗi lòng ngày xưa.
Một thời nắng một thời mưa
Một thời ướt áo...mắt mùa say say
Để tôi với thủa hôm nay
Bước chân đi đến những ngày mai sau...
đk
Nguồn: http://anhsaokhuya.net/diendan/showthread.php?t=10268&page=4