Con sẽ không chờ chiều hôm ngả bóng, Rồi âm thầm khóc mẹ giữa đêm sương, Không có mẹ, con thấy mình cô lẻ, Giữa cuộc đời con thành kẻ chơi vơi. Hỡi thời gian chia chi phần khắc nghiệt, Năm tháng đi để lại vết già nua, Ở đâu bán thêm một lần tuổi mẹ, Cho con mua bằng cả cuộc đời con..
13/07
2011
XUÂN CỦA MẸ
Con sẽ không chờ chiều hôm ngả bóng,
Rồi âm thầm khóc mẹ giữa đêm sương,
Không có mẹ, con thấy mình cô lẻ,
Giữa cuộc đời con thành kẻ chơi vơi.
Hỡi thời gian chia chi phần khắc nghiệt,
Năm tháng đi để lại vết già nua,
Ở đâu bán thêm một lần tuổi mẹ,
Cho con mua bằng cả cuộc đời con...
Bên kia đường có ai đang gào thét,
Níu cỗ quan tài khóc gọi " Mẹ ơi !",
Con hoảng sợ thấy trời như u tối,
Cảnh đau lòng bao lâu nữa đến con?.
Vành khăn trắng đội đầu con trẻ dại,
Quỳ, lạy, khóc, than cứu rỗi được gì,
Chiếc xe tử thần vẫn vô tình chuyển bánh,
Đưa mẹ về miền đất lạnh tối tăm.
Thượng Đế ơi cho con chi tuổi ngọc,
Rồi âm thầm đổi tuổi mẹ đi qua,
Có xuân nào đẹp bằng xuân của mẹ,
Mãi muôn đời mẹ dành trọn cho con...
Nguồn: http://anhsaokhuya.net/diendan/showthread.php?t=11556