Đôi lúc bàn chân lạc khỏi miền ký ức con khờ khạo, vô hồn lỡ nhịp áo cơm trật đường danh phận gồng gánh vai trần đi chẳng để làm gì... Gió đã nổi tứ phương khói un lúa lép cay xè sống mũi đòn xóc gãy đôi cha khuỵu xuống bên bờ ruộng tay bấu vào không trung một đời lận đận rủi - may không đủ một vòng
Tự cảm
.jpg)